Phi hoàng dẫn – Chương 111 & 112

Thi thể của Hạ Huyên được khiêng ra khỏi Hàn phủ, nhà họ Hạ không tổ chức tang lễ mà chỉ âm thầm chôn cất, sự việc lạ lùng đó đã dấy lên những lời xì xào bàn tán khắp quân doanh.

Kỳ lạ hơn là từ hôm ấy trở đi, Xích Hoàng chẳng còn xuất hiện, thậm chí nàng cũng không đến doanh trại, mọi quân vụ đều được giải quyết tại phủ, tình trạng này chỉ xảy ra khi tướng quân bị thương, khiến trong quân đội nảy sinh nhiều lời đồn đoán.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 109 & 110

Vừa nhận được tin của anh trai, Hàn Minh Tranh tức tốc quay trở về thành, lúc bấy giờ trời cũng đã tối.

Nàng được dẫn đến hậu viện, bởi vì có hành lang rộng rãi nên quà biếu hằng năm cùng đặc sản từ các châu đều được đưa vào đây, lúc này đèn lồng trong sân chiếu sáng một đống rương hòm bám bụi, trên mỗi chiếc rương đều được dán niêm phong, Thạch Đầu ngô nghê đứng bên cạnh.

Hàn Bình Sách xua hết người hầu lui, sầm mặt nói, “Hôm qua có mấy xe đồ gửi tới, bảo là đặc sản tặng muội, gác cổng không để ý mà cứ thế cho người khiêng vào. Hôm nay thị nữ của muội đến kiểm kê, mở ra thấy không đúng nên đi tìm người tới.”

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 107 & 108

Trận chiến Lương Châu đã đánh tan mười chín vạn quân Phồn, chém giết hơn năm vạn, số thương vong trong lúc truy sát càng không đếm xuể, mà thành trì vẫn sừng sững gần như chẳng hề hư hại.

Thiên Đức quân tổn thất hơn phân nửa trong khi quân đội Hà Tây thiệt hại không đáng kể, lại còn tránh được việc tốn kém vì phải đánh trường kỳ, tiết kiệm được khoản quân phí và lương thảo khổng lồ, vượt xa kỳ vọng trước trận chiến.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 105 & 106

Thẩm Minh đoán Thiên tử có ý định khởi binh đánh Lương Châu, cũng lường rằng quần thần sẽ kịch liệt phản đối hòng ngăn chặn tiêu tốn quá nhiều lương thảo, kiểu gì trong triều cũng sẽ tranh luận gay gắt mấy ngày liền, nhưng không ngờ sự việc lại diễn ra suôn sẻ hơn dự tính.

Âu cũng là nhờ vụ mất tích bí ẩn của nhóm Vương tử Đạt Già.

Toán sứ giả người Phồn hống hách bá đạo, yêu cầu đủ điều vô lý, các quan tiếp đãi dọc đường nếm khổ không ít, làm gì có chuyện chủ động tìm hiểu tung tích của bọn chúng. Mãi đến khi Địch Ngân nổi giận truy hỏi mới phát hiện sau khi đoàn người vào Kinh Xuyên thì không thấy trở ra, tới lúc điều tra thì đã qua vài tháng, mọi dấu vết đều đã biến mất, chỉ có thể đổ cho giặc cướp hoành hành.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 103 & 104

Chương 103: Lửa thiêu mình

Trời đất quạnh hiu vắng bóng thú hoang, gió bấc cuốn theo những hạt tuyết điên cuồng nhảy múa, phủ một màu bạc trắng lên thảo nguyên mênh mông, là thời điểm buốt giá nhất ở vùng Tây Bắc. 

Đến bóng dáng một đoàn thương buôn cũng chẳng thấy đâu, thế mà vẫn có toán quân băng qua bão tuyết, tiến về thành Thiên Đức xa xôi.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 101 & 102

Trần Kiều mặt mũi sưng tím quỳ trước cửa phủ Phó sứ, trong lòng vẫn hoang mang khó tin, thiếu niên năm xưa từng lừa đảo kiếm sống ở thanh lâu nay lại trở thành khâm mệnh đại quan của triều đình?

Trần Bán Phường hoành hành trong thành nhiều năm, tân Phó sứ vừa đến thì gã lập tức bị tống vào ngục, gia sản bị tịch thu sạch sẽ, cả nhà bị đuổi ra đường, lang thang ngoài phố, mẹ già nhà họ Trần vừa khóc vừa gào, lăn lộn mắng nhiếc khiến hàng xóm cười trật cả quai hàm.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 99 & 100

Li Sơn vốn là một dãy thuộc Tần Lĩnh, thế núi hùng vĩ, tùng bách xanh mướt, hình dáng tựa con ngựa ô được phủ xanh*, cách Trường An chỉ vài chục dặm, từ xa xưa đã là nơi du ngoạn được Thiên tử muôn đời ưa chuộng. Hành cung được xây dựa vào núi, có bốn cửa Đông Tây Nam Bắc, đỉnh núi là Phi Sương Điện nơi Thiên tử ngự cư, giữa lưng chừng núi có rất nhiều lầu các cung điện, mái cong chồng lớp này lên lớp nọ, trông như những vì tinh tú chầu quanh.

(*Li trong Li Sơn nghĩa là ngựa ô.)

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 97 & 98

Tiết Thọ Xương năm nay trở thành ký ức khó phai đối với bá quan văn võ.

Trước tiên là cuộc chiến giữa nô lệ Côn Lôn và sư tử, kế đó là Xích Hoàng tướng quân nhảy xuống hồ đấu báo, tiếp nữa lại phát hiện nô lệ Côn Lôn thực chất chính là tướng quân Cấm quân mới nhậm chức, bị Vinh Lạc Công chúa và Đại Hoàng tử ám hại, suýt trở thành mồi cho dã thú.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 95 & 96

Cung yến ở lầu Hoa Ngạc vừa kết thúc, đoàn voi lớn phủ lụa đỏ rực rỡ cùng hàng trăm thiếu niên tuấn tú xuất hiện ca múa, thỉnh Thiên tử cùng bá quan dời bước đến Dị Thú Uyển.

Dị Thú Uyển trăm hoa đua sắc, lấy màn lụa dẫn đường, tám con chim cát tường trắng phau nhẹ nhàng bay đến, ngậm theo những dải lụa ngũ sắc dâng lên Thiên tử; kế đến là hươu đỏ chở một con khỉ đuôi ngắn lông vàng óng, nó nhảy xuống lưng hươu tiến lên dâng quả bàn đào; gấu đen đứng thẳng chắp tay, linh dương quỳ gối cúi đầu, tựa muôn thú thông linh lạy chầu khiến bá quan ngạc nhiên, rộ lời thán phục.

(more…)

Phi hoàng dẫn – Chương 93 & 94

Thiên tử chào đời vào đêm rằm tháng Tám, thế nên sau khi ngài đăng quang Trung Thu được đổi thành tiết Thọ Xương, cùng mừng song hỷ.

Đến ngày lễ, bá quan được ban nghỉ ba ngày nhập cung chúc thọ, ngoài ra còn có vô số tiết mục cát tường chúc mừng. Hoàng tộc cử hành đại lễ, trong cung càng phải canh gác kỹ lưỡng, Lục Cửu lang dốc sức giám sát, liên tục tuần tra nhiều ngày liền, tuyệt đối không để xảy ra sai sót. 

(more…)