Ngoại truyện
Luân Đôn, thủ đô Vương quốc Anh.
Đây là thành phố lớn nhất Châu Âu, đồng thời cũng là trung tâm tài chính thế giới và là một “thủ đô gián điệp” thực sự. (more…)
"Núi cao gió thổi như thường, nhân gian biến đổi kể sao cho vừa."
Ngoại truyện
Luân Đôn, thủ đô Vương quốc Anh.
Đây là thành phố lớn nhất Châu Âu, đồng thời cũng là trung tâm tài chính thế giới và là một “thủ đô gián điệp” thực sự. (more…)
Chương 91: Đảng Lao động
Đôi mắt đen u ám lạnh lùng như đầm nước băng, tuyệt không cho phép thương lượng.
Thư ký bị ghí súng lên cằm thì tức giận, mặt thoắt đỏ thoắt trắng, môi run run không nói nổi thành lời. Nhưng cuối cùng anh ta vẫn nhượng bộ, giơ tay vặn mở nắm đấm để Song Rim đi vào phòng giám sát. (more…)
Chương 90: Sư đoàn Tăng thiết giáp
Gió biển Bắc Thái Bình Dương ập đến, những tinh thể băng đập vào cửa kính gây nên tiếng động khiến kẻ khác sợ hãi.
Mà trong đại sảnh vẫn đèn đuốc sáng choang. (more…)
Chương 89: Kẻ xâm lăng
Đoàn tàu lúc đi lúc dừng, tốc độ không vượt quá 40 km, cuối cùng thuận lợi đến được thành phố Rason.
Nhưng bọn họ không đến bến tàu Đông Hải, mà sau khi đổi đường ray nghỉ ngơi, lại chậm rãi chạy đến sòng bạc quốc tế do người Hồng Kông kinh doanh. (more…)
Chương 88: Ga tàu hỏa
Một số trạm gác đã bị bao vây đồng thời, làn sóng tức giận ập đến, đám cảnh vệ khó lòng phòng bị trước lần này.
Vũ khí được tịch thu xếp đống trên đất, vì thiếu đạn dược nên không thể sử dụng, tất cả trở thành phế liệu; cửa kho quân dụng trong quân khu mở ra, kiều dân chen chúc vào, song lại phát hiện bên trong trống trơn. (more…)
Chương 87: Trại tập trung
Máy bay đáp xuống một sân bay quân sự bị bỏ hoang.
Sân bay này nằm ở ngoại ô phía Đông thành phố Rason, ẩn giữa núi non trùng điệp, nếu không có tọa độ chính xác thì rất khó phát hiện được từ trên cao. Hình như khu vực này mới hoàn thành xây dựng, thế mà không có lấy một bóng người, tuy nhiên lại có đủ thiết bị dụng cụ, được bảo vệ tuyệt đối – nói là bỏ hoang, chẳng thà nói là bỏ không. (more…)
Chương 86: Máy bay Trident
Song Rim nhận lấy bản đồ lộ trình rồi thì Jang Young Soo mới xoay người đối mặt với thư ký, lấy trong vali ra hai khẩu súng lục loại 70.
Ông ta thuần thục rút băng đạn trong nòng ra, lại nhét từng viên đạn khác vào rồi lên nòng lần nữa. Sau đó đổi qua khẩu súng khác, lặp lại các động tác ban nãy xong nhét vào tay thư ký. (more…)
Chương 85: Sân bay
Song Rim có dáng người cao ráo, xưa nay nói chuyện cũng rất đúng mực, vậy mà giờ đây lại có vẻ ấp úng: “Cháu…”
Jang Young Soo ngẩng đầu lên, trong khẩu khí tăng thêm phòng bị: “Đã xảy ra chuyện gì?” (more…)
Chương 84: Jang Young Soo
Tối hôm qua, trong khu thẩm vấn xuất hiện hai thi thể nữ.
Một người trong đó có thân hình suy nhược, bị hành hình dã man về dài, chết vì bị trật khớp cổ; một người khác dù cũng gầy tong teo, song lại không có ngoại thương rõ ràng, trên da chi chít lỗ kim, cho thấy rõ chết vì tiêm ma túy quá liều. (more…)
Chương 83: Nói với em
Trong ánh sáng mờ mờ, vẻ mặt nghiêm túc của Lee Jung Ho như một lời cam kết thận trọng.
Động tác rảy tàn thuốc khựng lại, một lúc sau Song Rim mới ngẩng đầu: “Sao anh biết…” (more…)