tâm tiêm ý

Tâm Tiêm Ý – Ngoại truyện 2

Lại một năm nữa xuân về, gió nhẹ dịu êm đưa tiếng oanh yến rộn ràng lướt qua đô thành Trường An.

Tại cung điện nguy nga, tiếng chuông vang vọng, nắng trời chiếu thẳng vào thiền điện ở Nam Uyển, bên chiếc bàn gần cửa sổ phát ra tiếng hạ cờ và lời nói chuyện qua về.

Đế vương trẻ tuổi mặc áo bào, ngồi phía sau bàn, hạ quân cờ trắng trong tay xuống rồi nhìn sang đối diện.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Ngoại truyện 1

Edit: Chanie aka Luchan

Beta: Qin 

Chỉ mới chớp mắt đã mấy tháng trôi qua, mùa thu đến trời cao khí thoảng.

Trong thành Lương Châu thay đổi nhiều, náo nhiệt và tấp nập hơn. Mới sớm tinh mơ đã có những đoàn lạc đà đến từ Tây Vực được các thương nhân mũi cao mắt sâu dắt kéo băng qua đại lộ, đi về hướng Trung Nguyên, để lại âm thanh lục lạc lanh lảnh; lại có các văn nhân tài tử từ Trung Nguyên tới, từng nhóm ba năm người cười nói dạo bước trên phố.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 106

***

Sau nhiều ngày âm u đằng đẵng, mặt trời bừng lên giữa những áng mây, từng cơn gió lớn lần nữa thổi qua đầu thành nhưng đã không còn cái lạnh rùng mình, đồng thời cuốn đi vết tích khói bụi của cuộc chiến.

Rốt cuộc cũng đến ngày Lương Châu đón chào ánh xuân.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 105

***

Đoàn quân hùng vĩ của Thiên tử kéo đến chẳng gây nên náo động ầm ĩ mà dọc đường, chỉ khi tới gần thành Lương Châu mới mở cờ rồng, giương cao lộng che, tựa như đoàn quân từ trên trời giáng xuống. Không những thế, hộ tống phía sau chính là đội quân của các châu khác, ngút ngàn binh sĩ trải dài bất tận.

Chưa đến dưới thành, đại quân hùng vĩ đã dừng lại. Thánh thượng cưỡi ngựa đi đầu chứ không ngồi ngự liễn, y kéo cương dừng lại.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 104

***

Ban mai chỉ vừa le lói mà trời đã trở âm u, từng cơn gió buốt đâm thấu da cắt thịt. Bất thình lình, trên đồng bằng hoang vu tĩnh lặng xuất hiện một đội ngũ, ngựa câu vó phi nhanh đến từ phía đông, thẳng hướng Lương Châu.

Toán người nọ mặc quân phục, áo choàng xám trùm ngoài khôi giáp, hoành đao đeo bên hông – ấy là binh mã Trung Nguyên.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 103

***

Chiều hôm buông, bầu trời chuyển sang gam màu u ám, những cơn gió lộng thổi qua quan thành phía bắc.

Tiếng tù và nặng nề đã dừng nhưng lá cờ đầu sói màu hoàng kim dựng thẳng vẫn vẫy hướng cửa quan phía xa. Vó ngựa rầm rập vang lên, đại quân Tây Đột Quyết sắp sửa kéo đến.

Dẫn đầu phe địch là hai đội tiên phong gồm kỵ binh cầm khiên nhẹ và cung nhỏ. Thủ lĩnh hai đội hô to mệnh lệnh bằng tiếng Đột Quyết, liền ngay sau đó, một trận mưa tên bắn thẳng về phía quan thành.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 102

***

Thuấn Âm mở mắt thì nhận ra mình đang ở trong lều lớn, đã vậy còn mặc nguyên quần áo đi ngủ, trên người phủ tấm chăn dày.

Một cánh tay vắt ngang qua lưng nàng, nàng vừa cựa nhẹ, người phía sau đã lồm cồm ngồi dậy.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 101

***

Ngựa của Trương Quân Phụng lao vút trên phố lớn thênh thang, hắn vung roi tăng tốc, lúc chạy đến ngoài cổng cũng là khi tia sáng đầu ngày rọi xuống nhân gian.

Cổng phủ mở ra, Xương Phong dẫn tùy tùng bước tới hành lễ với hắn, hỏi: “Tá sử đến sớm thế này có phải để gặp Tổng quản?”

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 100

***

Sáng sớm tại Lương Châu, cơn gió se lạnh lướt qua đầu tường thành. Trên đồng bằng xám xịt phía xa nhấp nhô vài cọng cỏ xanh, chẳng hề toát lên sắc xuân tươi tắn nào.

Trương Quân Phụng đứng trên thành ngó nghiêng nửa ngày, bất đắc dĩ nói: “Không rõ chừng nào bọn họ mới về đây, chớ bảo lần này đến Trường An rồi chìm đắm trong mộng cũ khi xưa mà không chịu về nhé.”

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 99

***

Ngày hôm đó, bọn họ không ở lại Phong gia lâu mà rời đi ngay.

Phong Vô Tật còn tính mở tiệc mừng đôi vợ chồng lại mặt nhưng bất thành, có điều thấy cả hai rất bình tĩnh, không có vẻ xung đột với mẹ cậu thì khi ấy mới yên tâm.

(more…)