âm thanh của em, là thế giới của anh

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 135 (END)

Cô vẫn chưa tỉnh, tác dụng của thuốc ngủ khiến cô say sưa giấc mộng.

Kiều Trạch không gọi cô dậy, sau khi lẳng lặng nhìn cô một hồi, liền chuyển sự chú ý sang máy tính trong phòng.

Kiều Trạch bật máy tính lên, mở lịch sử trình duyệt ra, thấy số weibo của cô, quả đúng là tài khoản mà anh đã gửi tin nhắn cá nhân. (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 134

Tuyệt vọng là một thể nghiệm như thế nào?

Lúc đọc được hot weibo này, Kiều Trạch đang nửa nằm trên giường lớn trong một phòng trọ, ở một thị trấn nhỏ bên bờ Tây Bắc cách thành phố An mấy nghìn cây số.

Anh vừa từ thành phố chạy khác đến thành phố này, mới từ nhà Cao Viễn quay về, trong đầu anh toàn là hình ảnh người mẹ tiều tụy của Cao Viễn hi sinh vì anh, còn cả câu nói của chị Cao Viễn nữa, “Mấy tháng trước đã đi rồi, cũng không biết đã đi đâu.” (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 133

Lúc đội trưởng Hình đưa ra quyết định thì Kiều Trạch cũng có mặt ở đấy, anh lập tức đứng lên.

“Hành vi của Lộ Miểu không đủ gây tổn hại đến an toàn công cộng hay gây ra nguy hiểm nghiêm trọng đến an toàn của người dân, cũng không có khả năng tiếp tục gây hại cho xã hội, để cô ấy phải bắt buộc chữa bệnh là vi phạm quy định. Tình hình của cô ấy hoàn toàn thích hợp với quy định luật pháp là để người thân hoặc người giám hộ chăm sóc điều trị nghiêm ngặt.” (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 131

Trước nay Kiều Trạch chưa từng thấy Lộ Miểu như vậy bao giờ, hoàn toàn vùi mình vào trong thế giới của bản thân, hốt hoảng, luống cuống, bất lực y hệt một đứa trẻ.

“Miểu ngốc!” Anh vội vàng bấu lấy bả vai cô, muốn lay cô tỉnh lại.

Nhưng cô chỉ khóc lóc, kinh hoàng dùng tay ôm đầu, không ngừng lặp đi lặp lại “tại sao?” “tại sao?” (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 130

Lúc Kiều Trạch chạy đến bến thuyền thì cách giờ thuyền rời bến không còn bao nhiêu thời gian, thuyền bị chặn không cho xuất phát, đã có công nhân đang gây ầm ĩ.

Kiều Trạch lên thuyền, Tiếu Trạm đi về phía anh.

“Sao rồi?” Kiều Trạch hỏi. (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 129

Kiều Trạch vừa đến ngã giao giữa đường Hoa Chấn và đường Phục Hưng thì bị người Từ Gia Diên tìm đến cản lại, hai chiếc xe tải lớn chở đầy cam đón đầu tông vào nhau, hoa quả rơi từ trên xe xuống, xe cũng nghiêng mình giữa đường.

Đường bên này vốn dĩ đã hẹp, hai xe tông nhau như thế đã chặn cả con đường lại, xe qua lại ngoài đợi cảnh sát giao thông đến xử lý ra thì chỉ biết đi đường vòng.

Bất kể là ai, ít nhất cũng kéo dài tận hai mươi phút. (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 128

Ánh mắt sợ sệt của cô khiến tàn nhẫn trong mắt anh ta nhiều thêm mấy phần, nhưng động tác lại dịu dàng.

Anh ta khẽ bóp chặt cằm cô, để cô ngẩng đầu lên nhìn anh.

“Miểu Miểu, vì sao?” Anh nhỏ giọng dịu dàng nói.

Lộ Miểu không biết, Từ Gia Diên như vậy khiến cô run rẩy, không nên như thế, Từ Gia Diên không nên như thế. (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 127

Lộ Miểu gửi tin nhắn đến khi Kiều Trạch vừa họp xong, anh lập tức sai người điều tra lộ trình sắp tới của Từ Gia Diên, quả thật anh ta đã đặt mua vé máy bay đi Thái Lan vào hai ngày sau, nhưng không phải là quyết định nhất thời mà đã đặt vé từ nửa tháng trước, chỉ là một vụ làm ăn bình thường, thoạt nhìn quả thật chỉ là muốn thuận đường dẫn Lộ Miểu ra ngoài giải sầu.

Hải vận Tư Dương làm ăn buôn bán cũng không thấy có gì khác thường, chỉ vận chuyển buôn bán bình thường, gần đây vừa nhận một số mối làm ăn vận chuyển ra nước ngoài, cũng là khởi hành trong hai ngày này, nội bộ công ty kinh doanh cũng thực bình thường, không có dấu hiệu giao dịch tài sản nào. (more…)

Âm thanh của em, là thế giới của anh – Chương 126

Lộ Miểu không gõ mà trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Từ Gia Diên đang ngồi trước bàn làm việc, một tay di chuột, ấn đường nhíu chặt, nhìn có vẻ mất tinh thần.

Lộ Miểu không biết anh sa sút là vì Lộ Tiểu Thành mất tích hay là vì cô, hay có thể là vì Trần Nhất Tử bị bắt.

Từ đêm Lộ Tiểu Thành rơi xuống biển đó, cảnh sát cũng phái người bắt Trần Nhất Tử, cô ta nhận tội giết người không hề e dè, nhưng động cơ giết người thì luôn khăng khăng là do có thù với Lê Viễn Tường. (more…)