Tâm Tiêm Ý – Chương 78

“Ta có đáng sống hay không không phải do ngươi quyết.”

***

Giữa màn đêm tối tăm mà đưa tay không thấy được năm ngón, những ngọn đuốc chấp chới khuất khuất theo tiếng vó ngựa phi nhanh, rồi cuối cùng biến mất hoàn toàn.

Duy ngọn gió vẫn tà tà thổi qua.

Thuấn Âm đứng trên sườn núi đá nhọn, chậm rãi lấy lại bình tĩnh, khi ấy mới nghiền ngẫm được những lời lẽ Lệnh Hồ Thác thốt ra.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 77

“Hạng người không đặt cha anh quân thượng vào mắt như ngươi…”

***

Chỉ dừng trong chốc lát, Mục Trường Châu lập tức hạ lệnh: “Lùi lại, tạm thời vào doanh trại.”

Thuấn Âm nhìn chàng, nét mặt ban nãy như đã biến mất sau một chớp mắt khiến nàng ngỡ nhìn nhầm.

Hồ Bột nhi đanh mặt, lom lom nhìn binh mã Cam Châu ở bờ đối diện, gã thở dốc nặng nề đầy uất ức, nhưng quân lệnh rành rành trước mặt, gã đành thu đao về, xoay đầu ngựa rút lui.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 76

“Kể từ bây giờ, nàng phải theo ta mọi lúc mọi nơi.”

***

Đi trên đường thoáng nghe thấy tiếng đội ngũ tới lui, văng vẳng tận lúc về đến phủ Quân tư mới lặng đi, thoạt trông ngỡ êm đềm.

Thuấn Âm quay về nhà chính, tháo trâm cài, lau sạch phấn son, mặc áo khoác ngồi trên giường, vừa sắp xếp lại tình hình hiện nay vừa đưa mắt trông ra cửa.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 75

“Xảy ra chuyện lớn tày trời rồi!”

***

Sáng hôm sau, chẳng lạ gì khi Thuấn Âm dậy trễ, lúc Thắng Vũ đến hầu hạ cũng đã trưa trờ trưa trật.

Thuấn Âm sửa soạn xong, ngồi bên giường cầm khăn ướt lau mặt rồi lau kỹ ngón tay, không kìm được lườm chiếc giường ngủ sau bình phong.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 74

“Không ổn, chi bằng nàng giúp ta một tay…”

***

Vừa ra khỏi phủ Tổng quản, Trương Quân Phụng tức tốc chạy về phủ Quân tư, nhảy xuống ngựa xông vào cổng.

Mục Trường Châu đang đứng trong sảnh – dường như chàng cũng mới về, hộ giáp cổ tay còn chưa tháo, đang cởi ống tên đeo ở thắt lưng xuống, quay đầu hỏi: “Sao rồi?”

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 73

“Ta còn tưởng cô có tin vui.”

***

Tế tổ qua đi cũng là lúc chính thức sang đông, ngày qua ngày gió rét căm căm, gió Tây Bắc thổi vù vù khắp thành, theo đà mạnh lên.

Về sau không còn công việc nào liên quan đến thời vụ để có thể lấy làm lí do, nên hiển nhiên cũng không có cơ hội rời khỏi phủ Tổng quản.

(more…)

Tâm Tiêm Ý – Chương 72

“Rõ là chàng cũng thật cố chấp.”

***

Thuấn Âm bước ra khỏi tòa tháp Phật, quầng sáng chói chang làm nàng phải nheo mắt mới có thể thích ứng, nhẹ nhàng thở hắt một hơi, nàng thả lỏng bàn tay nắm chặt.

Kỳ thực nàng cũng lường được được Hạ Xá xuyết sẽ không khai, hạng gian xảo như hắn còn lâu mới tiết lộ, thậm chí dù có nói gì cũng chưa chắc đáng tin, chỉ khi đưa vào Trung Nguyên, để hắn biết không còn đường thoát thì có lẽ mới chịu khai.

(more…)

Thông báo gỡ truyện “Thanh Vân Đài” của tác giả Trầm Tiêu Chi

Xin chào mọi người, hiện mình vừa nhận được thông tin là tác giả Trầm Tiêu Chi từng nói xấu Việt Nam ở một bộ truyện khác, tuy rằng trong Thanh Vân Đài không có chi tiết ấy, nhưng cá nhân mình không ủng hộ việc PR thêm tác phẩm nào khác của tác giả này nữa, do đó mình đã quyết định sẽ gỡ toàn bộ truyện Thanh Vân Đài trên mọi nền tảng mình đăng.

Dù rất tiếc công sức bỏ ra nhưng đành tạm biệt tác giả tại đây.

Tâm Tiêm Ý – Chương 71

“Không một ai sánh bằng.”

***

Có những chuyện một khi đã suy nghĩ thấu suốt thì ngay từng chi tiết nhỏ cũng hiển hiện rõ rệt.

Mấy ngày sau Thuấn Âm cứ nghĩ hoài một chuyện – trong đêm hòa đàm bị hành thích, nàng đã đến chỗ của Lệnh Hồ Thác cầu viện binh, lúc Lệnh Hồ Thác về Lương Châu phục mệnh ắt hẳn sẽ bị truy hỏi chi tiết, hắn có gì bẩm nấy, như vậy phủ Tổng quản cũng đã biết chuyện này.

(more…)