Ngoại truyện 2: Bài thơ Lương Châu
Lương Châu đã hồi phục được tám năm, các đoàn thương buôn càng lúc càng tấp nập, giá đất trong thành đã tăng gấp bội.
Dưới sự cai quản khoan dung của Tiết độ sứ Hà Tây, thuế má không quá nặng, các bộ tộc trong thành chung sống hòa hợp, tập tục các tộc cũng dần pha trộn với nhau, mỗi khi lễ hội diễn ra, không còn phân biệt dân Hồ hay người Hán, tất cả chung vui náo nhiệt.
(more…)